Tuesday 28 August 2007

Mưa.




Dưới mái hiên nhà đối diện có hai ông già, cứ đúng 2 giờ là ngồi vào bàn cờ. Hai ông đi cờ mạnh tay, lại hay cãi nhau, nằm ngủ trưa mà bực cái mình! Chiều nay, mưa ào xuống, thẳng đứng, ào ào, trắng xóa, mát dịu, có hai ông già không đổi chỗ, cứ "lì" ở đó mà chơi. Lại cãi nhau. Trời cũng tạnh mưa.

Trong âm u



Hiên nhà thấm ướt



Mưa thu



(Taigi)



Về quê, mình ghét nhất là mưa. Mưa làm đường về vất vả, bước chân nặng hơn. Mưa thì chỉ quẩn quanh ở nhà, không chạy đi đâu chơi được. Mưa khuấy động bản hòa âm ngáo ộp triền miên. Nằm nghe cải lương và tiếng lộp độp trên mái nhà, buồn thúi ruột thúi gan!

Mưa làm vườn xoài xanh lá, nhưng bông rụng không đậu trái. Mưa làm mận không ngọt, ổi thêm sâu. Mưa làm con nước ngoài sông đỏ phù sa, lũ về nhanh hơn. Mưa làm má ba hay suy tính...



Nhưng ở SG này thì ưa mưa hơn. Làm dịu cái oi. Làm dịu căng thẳng. Làm dơ chiếc xe mới rửa, cái quần mới thay. Nói chung thích ướt mưa vì mình được "hòa" trong tự nhiên nhiều nhất.

Monday 27 August 2007

Kế hoạch 1 tháng lần hai.

- Em thích chị ở nhà (đồng nghĩa với thất nghiệp) hay đi làm?
- Chị A. đi làm đi, hết tiền xài bây giờ. Chị A. đi làm, mẹ lên.
- Nhưng chị ở nhà nấu ăn cho V ăn không sướng hơn à?
- Chị A nấu không ngon bằng mẹ. (Xiií...!) Nhưng lại đỡ tiền xe và công mẹ đi lại.
... Thôi, chị A. ở nhà đi.
Nghe một câu an ủi (A.Q một chút) cũng thấy sướng trong lòng. Mà cu cậu không an ủi sao được, sáng 5.45 đã réo người ta dậy chở đi học. Trưa chang chang chạy ra đường. Nắng. Mưa. Hic hic, hèn chi đen thui, xấu bạo lun.

Saturday 25 August 2007

Entry for August 25, 2007

Ai hỏi tại sao tôi yêu VN? Vì có ba má, có bạn bè, những người thân tuyệt vời. Uh. Và những lý do khác như yêu tinh thần Việt, tiếng Việt, món ăn Việt. VN như một cậu bé đang lớn, chưa thật vạm vỡ, chưa thật chính chắn, nhưng tôi yêu cái vươn vai của cậu, nỗ lực phấn đấu của cậu cho bằng anh bằng chị... Hạnh phúc khi được quan sát quê hương ta đang lớn lên từng ngày.



Tình Yêu Và Tuổi Trẻ


Sáng tác: Quốc Dũng - Thể hiện: AC&M



Wednesday 22 August 2007

Entry for August 23, 2007




Không nước mắt. Không bịn rịn. 10 năm, có người ra đi, có kẻ ở lại. Không hiểu nổi mình với câu "tụi em chỉ tiếp xúc bề mặt thôi..."
Buồn thay!
... tôi đã sống rất ơ hờ.
---------------------------------------
CT:
(Tớ là Doraemon. Chào mừng bạn đến xứ sở của tớ!)

Monday 20 August 2007

NNT

Hôm nay đọc một dòng ngắn của Tr. viết về văn của chị Tư. Tối đến, lục tung ngăn kéo của mình lên mà sách quý của NNT mình để đâu mất rồi... Bạn thân nơi mô?
Mình bắt đầu đọc văn của NNT từ lâu, lâu lắm rồi, từ hồi chị chưa in sách nhiều như bây giờ. Mỗi lần đọc như gặp "kho báu", ngấu nghiến, mê say... Lạ ở chỗ, đọc văn của chị thấy thú vị khi mình đọc bài trước (trước khi ngó tên tác giả), rồi chắc mẩm trong bụng, đây là của chị chứ không của ai khác.
Yêu cái phương ngữ dồi dào mê mình, thích cách chị "tung hứng" câu chuyện, đọc tưởng như đơn giản như đau thấu trong lòng. Quý cái nhìn trân trọng của chị đối với cuộc sống xung quanh, cái lòng mênh mông của con người ở vùng đất này...
Mình cũng lan cái yêu văn chị cho vài người. Không phải không có lý nếu ai đó nói đọc văn NNT xong thấy buồn càng buồn hơn. Mình có nói (thầm), lần này đọc văn NNT thấy buồn quá không muốn đọc tiếp, nhưng lần sau A hy vọng khi bạn buồn nhất, hãy đọc văn của chị.

Saturday 18 August 2007

Entry for August 18, 2007

Bài này nghe hoài hổng thấy chán. ĐN hát nghe lại có cái hay riêng, "tươi" hơn E.P nhỉ?

Niệm Khúc Cuối

Sáng tác: Ngô Thụy Miên - Thể hiện: Đình Nguyên

Thursday 16 August 2007

Nghe vẻ nghe ve

Cũng hổng biết chúc mừng P. lên chức làm mẹ như thế nào nữa. Đăng vài bài vè cho cả nhà đọc chơi nhé.
(Trích từ Vuontre)
CHÈ LA, CHÈ LÍT
    Chè la, chè lít,
    Bà cho ăn quýt.
    Bà đánh đau tay,
    Chắp tay lạy bà.
KÉO CƯA LỪA XẺ
    Kéo cưa lừa xẻ.
    Thợ khoẻ cơm vua,
    Thợ thua cơm làng,
    Thợ nào dẻo dang,
    Về nhà bú tí.
    KÉO CƯA KÉO KÍT
    Kéo cưa kéo kít,
    Làm ít ăn nhiều,
    Nằm đâu ngủ đấy,
    Nó lấy mất cưa,
    Lấy gì mà kéo?
XU XOA XU XUÝT
    Xu xoa xu xuýt,
    Bán quýt chợ đông,
    Bán hồng chợ tây,
    Ba đồng một quả,
    Mua vậy thì mua.
VUÔN VẢI VUÔN VAI
    Vuôn vải vuôn vai,
    Chóng lớn chóng dài,
    Đi chơi với trẻ,
    Sức khoẻ sống lâu,
    Bạc đầu cồi cội.
NAM MÔ BỒ TÁT
    Nam mô bồ tát,
    Chẻ lạt đứt tay,
    Đi cày trâu húc,
    Đi xúc phải cọc,
    Đi học thầy đánh,
    Đi gánh đau vai,
    Nằm dài nhịn đói.

Friday 10 August 2007

... thềm trăng

Nhỏ đẩy cửa bước ra ngoài sân thượng. Đêm nay không có trăng, không một vì sao, trời u ám mây, một làn gió nhè nhẹ... Nhỏ chọn chỗ ngồi quen thuộc, buông thõng hai chân xuống...
Sân thượng, đối với nhỏ, là một góc ngồi, một góc nhìn chỉ xuất hiện trong đầu khi buồn ơi là buồn, hay vui thiệt là vui. Xưa ơi là xưa, cái mảnh sân "riêng một góc trời" này là nơi nhiều đêm cả nhà ra đếm sao chờ có điện. Con thấy sao đi kìa ba...! Cái sân thượng cho cả nhà cơ hội đêm giao thừa coi pháo bông không cần chen lấn. Mấy đêm rằm, ông trăng to bằng "cái nong" vàng cả một góc sân. Nơi này, cả mùa hè có mấy đứa mua diều về thả trên sân thượng. Đã không nghĩ diều có thể bay cao như thế trên một khoảng sân có 40 mét vuông.
Bây giờ, nhà cửa san sát, cao chót vót án ngữ hết tầm nhìn. Bầu trời như hẹp lại. Tiếng máy chạy trên sông không bay vào tới sân nhà nhỏ nữa. Nhưng với một chút gió rót từ trên cao xuống còn đủ làm nhỏ ghiền lên đây lắm.

Đầu óc nhỏ như cái nồi bột bắc trên bếp, càng quấy càng nặng tay.... Một mảnh tình riêng, ta với ta.

Monday 6 August 2007

Entry for August 06, 2007

Chiều nay, một mình ngồi trong Pinky ước thầm phải chi mình tài giỏi như văn sĩ J.K. Rowling, "thai nghén" một kiệt tác cỡ Harry Potter. Nhớ mang máng Rowling viết những trang đầu tiên ấy trong một lần đợi tàu, trong một quán cà phê, trong tình cảnh thất nghiệp, ly dị và ba đứa con nhỏ. (Mình cũng na ná thế mừ!)

Nhưng Rowling không phải đang ăn kem 8.000đ/viên, không phải đang ngồi nghe nhạc của Lam Trường, không bị quấy rầy bởi mấy cô phục vụ tám chuyện... Rowling không nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của một đôi bạn trẻ tíu tít đối diện. Trên bàn Rowling không có tài liệu CFA! Rowling không nhìn thấy xe cộ chen chút đi dưới hàng cây cao vút, không thấy trời SG qua bão mát và dịu-dàng như thế nào. Đầu Rowling không thắc mắc cái mình đang làm đúng hay sai? Tay Rowling không rụt rè trên cái mô bai...

Rowling vẫn là Rowling-của-Harry.



Mình không ước làm Rowling nữa đâu.


Sunday 5 August 2007

Entry for August 05, 2007

Hai ông bà chủ vựa trái cây hôm nay kết thúc 3 ngày 2 đêm tránh bão. Về mất tiêu. Một ít trái cây, một ít gọn gàng, một tí "hơi hướng" dọn dọn dẹp dẹp của má còn ở lại đây...

Đo thế giới.

Tiểu kết cho "Bình lựng toán học" của mình không gì xứng cho bằng một bài hát về toán học. Toán dạy ở trường. Chắc rồi. Nhạc thì có thể loại pop, hip-hop,... và rock. Và tìm ra Jack Black trong School of rock hát:" Math is a wonderful thing, math is a really cool thing."

Gốc gác của bình lựng này xuất phát từ quyển "Đo thế giới" mà nhỏ bạn cho mượn. Nó "nhét" vào đầu mình mấy ông bác học của Đức kỳ-quặc, tư tưởng Đức cực kỳ khó nuốt, hài hước và dí dỏm kiểu Đức. Đọc để thấy cái xâu chuỗi tài tình của Daniel Kehlmann. Hắn "chứng tỏ rằng văn chương vĩnh viễn có những quyền năng không thể coi nhẹ trong việc tiệm cận những chân lý phổ quát của tự nhiên và con người."


T.B: À, bây giờ thì em đã hiểu!


Friday 3 August 2007

Entry for August 03, 2007

Hôm nay ta đọc, ăn, ngủ, chơi với BLOG từ sáng đến khuya. Khởi đầu với blog của annafunny, đến bác Lmxanh0210, qua anh Tuệ Hoan và tạm dừng ở blog của chị Bình An lúc 22g. Những khám phá vô cùng thú vị. Rất vui vì được làm quen với những người bạn mới.

Wednesday 1 August 2007

August 01, 2007

Kế hoạch một tháng lần thứ nhất coi như phá sản. Thua keo này, ta bày keo khác.
Go. 1, 2, 3! Tháng tám tiếp tục là của ta.

Ở LẠI ĐI

- Nguyễn Phong Việt-

Nơi này còn một câu chuyện vui chưa hết

tiếng cười chưa dứt

đêm chưa về sáng...


Nơi này còn cần một người để lau nước mắt

cần một tiếng thở dài đồng cảm

cần một cái lay vai thức tỉnh...


Nơi này còn những ngày thật ngắn

còn những đêm thật dài

còn những bình minh một người chưa thức giấc

những hoàng hôn một người đã chợp mắt...


Nơi này còn cần một giọng nói tha thiết

còn cần một tấm lòng thành thật

còn cần những ước mơ viển vông...


Nơi này còn một giấc ngủ bình yên

còn một cơn gió về thật nhẹ

còn một ánh trăng qua cửa...


Ở lại đi.

nơi này còn cần tất cả!