Saturday 29 September 2007

Entry for September 29, 2007


Một vì sao (*)

Cái miệng cười, đôi mắt hí, áo bông xanh và cái mũ len cứ ám ảnh tôi mãi. Thiên thần không ở đây lâu đâu. Thiên thần về trời rồi.
Ừ, một bài học quá quen thuộc: Đừng bao giờ ngừng yêu thương những người xung quanh bạn.
---
(*) theo Tr.

Thursday 27 September 2007

Đêm muộn

- Đặng Hải Yến -

Em sợ không qua nghĩa địa mùa này
Nông sâu bước chân anh tìm em
Giữa bồng bông cỏ dại

Đêm hoá tháng ngày rong chơi những đồng vọng cũ kỹ không mùa
Không đợi chờ thêm một phân nào nữa cho con chim trốn rét về muộn
Ta nhảy điệu tango với gió xuân ào về u ám
Thôi thì giã từ lộc non

Có khóc được không hỡi tháng ngày tội nghiệp?
Trên con đường giật lùi
Mộng liêu trai
Mưa buồn con gái

Có đêm nay đom đóm bay lập loè
Mộng tràn và rụng đêm cuối tháng
Trong đám lá trầu xanh có nhện giăng tơ
Ta cắt dây quả chuông trên bậc thang gỗ

Hỏi người đang yêu
Nỗi nhớ

Nhớ
Là oằn mình trong cơn khát, ngồi nối tơ hồng đứt giữa những mảnh đông
Là đêm hoang vu sương ậm ì trong cỏ hoa tưng bừng cái mới
Là tiếng ve già khản đặc lời ca không ru nổi mùa hạ bình yên giữa hừng hừng sắc đỏ
là dịu dàng trong lá hoe vàng rơi xao xác dọc đường
con đường nứt hoác nỗi buồn

Đêm nghĩa trang rợn một bàn tay đi lang thang đi đến đâu lửa đỏ
Bàn tay khóc
Nhớ
đau
Đêm địa đàng trái cấm
Địa đàng

-----

Khoá blog nhiều ngày, sợ viết những gì u ám. Bị kẹt giữa cơn mưa chiều, trong quán net; "đồng thanh" đây rồi.

Monday 17 September 2007

Entry for September 18, 2007




Sáng nay gặp một em gái trên đường. Nụ cười hồn nhiên của nhỏ làm mình thích quá. Chào em, chào xinh tươi!
Không có bài học thay đổi cuộc sống nào diệu kỳ cả, nếu như chính bạn không muốn thay đổi.

Saturday 15 September 2007

Entry for September 15, 2007

Đêm lạnh, nằm nghe album "Khúc mưa", ngất ngây.
Nhất là bài "Mưa bay tháp cổ" do T.D hát. Phiêu. Trời ơi, làm mình thèm nghe tiếng niệm kinh, tiếng mõ sáng sớm quá!
Mưa Bay Tháp Cổ
Sáng tác: Trần Tiến - Thể hiện: Tùng Dương

Friday 14 September 2007

9 million bicycles

Giọng Katie Melua da diết quá. Buồn. Nhớ bạn.
Tôi và bạn không cùng sở thích mấy, không cùng suy nghĩ lắm. Tự dưng nghe bài này tôi khóc vì nhận ra giờ đây, hơn lúc nào hết, tôi hiểu được tâm trạng của bạn.

May you have enough happiness to make you sweet

enough trials to make you strong
enough sorrow to keep you human
and enough hope to make you happy...

Friday 7 September 2007

Entry for September 07, 2007

Mình muốn post lần 2 entry "Giận bao nhiêu?" ghê. Lần này không biết mình là đá, khỉ hay người nữa.

Cũng là kiểu của mình mà, giận làm chi?

Đêm buồn bỏ lại

"Đêm buồn bỏ lại" của Hoa Nip "cứu vớt" mình bằng hai đoạn cuối (hay nhất là bốn câu kết). Mong ai có đọc thấy có "bi" nhưng không "lụy".



Em ngồi lại với lặng thinh

không chắp vá những mảnh hình hôm qua



Chia tay dĩ vãng

nhạt nhòa

Trở về đời thực, em là chính em

ngày mai

hứng nắng bên thềm

đêm buồn bỏ lại,

nắng lên rạng ngời.

Monday 3 September 2007

Xe đạp ơi.

Nhớ hôm qua anh chở em,
trên chiếc xe đạp nhỏ
"phình phường" thôi, xe leo dốc cầu.
Có cái thay đổi, tình cảm thay đổi, cảnh vật thay đổi, hành trình thay đổi; nhưng nồi lẩu vịt nấu chao vẫn vậy. Lòng người có thay đổi, chớ lòng... vịt vẫn ngon i xì.