Cái miệng cười, đôi mắt hí, áo bông xanh và cái mũ len cứ ám ảnh tôi mãi. Thiên thần không ở đây lâu đâu. Thiên thần về trời rồi.
Ừ, một bài học quá quen thuộc: Đừng bao giờ ngừng yêu thương những người xung quanh bạn.
---
(*) theo Tr.
Saturday 29 September 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Cái avatar với hai tay che đôi mắt này theo chú cả trong giấc ngủ. Và cả những entry ngắn này nữa. An ơi, sao cháu có một nét gì lạ thế? Hay cháu là Thiên thần còn ở lại với chú, với mọi người?
ReplyDelete