Thursday 4 March 2010

Xô. Và nhiều người...

Có một điểm đáng khen ở Xô là tính "xởi lởi" với người khác. Ban đầu, Xô có thể e ngại, nhưng ngay sau đó Xô sẽ làm thân rất nhanh, đặc biệt là với em bé.
Đây là một ví dụ. Rất khoái làm trò với chú Gôn.

Nhưng, không khoái tắm biển với "chú" này. "Chú" này làm Xô hoảng quá, chưa gì đã lôi ngay xuống nước lạnh.

Khoe tấm này vì cảnh phía sau quá đẹp. :D
Đôi bạn cùng "mút".

Với ... gà

Chơi đá lon

Bà ngoại rất "hãi" cảnh này, mới gần 11 tháng mà đã đá banh, đá lon thoăn thoắt y chang con trai.
Và đây là tấm mẹ thích nhất.

... Chạy ra biển

Tuesday 2 March 2010

Cuộc chiến... đặt tên con

Phóng tác từ bài viết này.

Hồi chưa lấy chồng, tôi tin chắc rằng mình sẽ có hai đứa con, một trai một gái và sẽ đặt tên chúng là Gia Tuệ và Gia Mẫn, lấy cảm hứng từ truyện... của Kim Dung. Nó cũng rất hợp gu với bé Gia Hân của thằng bạn thân. Tôi hình dung mình sẽ có một gia đình hạnh phúc và cứ mỗi tối sau giờ phim hoạt hình tôi sẽ gọi "Gia Tuệ, Gia Mẫn, ngồi vào bạn học bài nào!". Nghe thật trí tuệ và thông thái.


Khi tôi hí hửng thổ lộ điều đó với chồng tôi thì anh trố mắt: “Em giỡn chơi, đúng không? Ai lại đặt tên con kiểu kỳ cục vậy”. "Sao nghe giống tên Hồng Công quá vậy? Lại còn người Nam mình nữa, sẽ gọi thành Da Tệ, Da Mẫn cho mà coi. Tụi bạn nó rồi sẽ chọc nó thành Da Vịt, Da Gà!!! Không được đâu, em ơi!" :(

Tôi chắc là không hiếm người cũng từng tưởng tượng về cái tên của con mình, thậm chí văn vẻ hay ho hơn Gia Tuệ, Gia Mẫn của tôi nhiều. Nhưng cũng như tôi, cái tên của con bạn sau này hoàn toàn chẳng giống tưởng tượng ban đầu, thậm chí là cái tên mà bạn chưa từng nghĩ đến trước đó. Và đó là kết quả có được sau một cuộc sàng lọc có quy mô vĩ đại, đôi khi, sau một cuộc chiến không khoan nhượng.

Chồng tôi nghiên cứu Từ điển Hán Việt, các loại sách đặt tên con, tôi lục lọi danh sách tên cho bé trên mạng và in một danh sách dài dằng dặc, bà nội bé lục lọi lại tên ông bà tổ tiên họ hàng nội ngoại hai ba bên để phòng ngừa chuyện đặt trùng, ông ngoại mất ngủ hàng đêm để nhớ về các “vĩ nhân” trong lịch sử. Hai vợ chồng, mỗi người có một công thức khác nhau khi đặt tên. Chồng thì Họ + Quê quán + Tên vợ/chồng. Vợ thì nhất định không chịu lấy tên bố (mẹ) đặt tên cho con, "Em thấy (đặt như vậy) nghèo nàn từ ngữ sao đó! Mai mốt bạn nó gọi điện thoại đến nhà, không biết là gặp mẹ hay gặp con nữa!". Sau đó là đề nghị, chê bai, phản bác, hờn dỗi, giận dữ, trách cứ... Đôi khi, tôi không có cảm tình với cái tên mà chồng tôi tâm đắc, và ngược lại, anh ấy chê cái tên mà tôi chọn cho con thật thiếu nữ tính...

“Cuộc chiến” đó có thể kéo dài đến tận khi bé chào đời, và lắm lúc, khiến bạn phát điên lên được.

Và dù bạn có cố gắng trì hoãn đến đâu thì thời hạn cuối cùng phải có tên con là... một tháng sau khi bé ra đời. Đó là thời hạn bạn phải làm khai sinh cho bé. Đứa con gái của tôi được đặt tên vài ngày trước lễ đầy tháng. Cuối cùng thì chồng tôi cũng hài lòng với cái tên "phối kết hợp" của Họ cha + quê cha + Họ mẹ. Cái hay của Họ mẹ lúc này là nếu "chiết tự" sẽ bằng Họ cha + Tên mẹ. Quả là một cái tên đắc ý và càng làm khó dễ chồng tôi nếu anh muốn tìm được một cái tên hay như vậy cho (vài ba) đứa kế. :))

Bài viết cho Đỗ Khánh Đoan tròn 11 tháng.