Thursday 21 May 2009

Khi con 7 tuần tuổi.

Thắm thoát mà con gái của ba mẹ đã 7 tuần tuổi. Mẹ nhận thấy con đã thay đổi nhiếu, cả hình dáng và cảm xúc nên mẹ phải nhanh tay ghi lại những ngày tháng nhiều-thay-đổi vừa qua của gia đình ta trước khi mẹ quên mất!
7 tuần tuổi, con từ một trẻ sơ sinh 3.2 kg, mắt ti hí, trán nhăn nheo (lời của ba) nay đã là đứa trẻ bế nặng tay, da từ vàng sang trắng, có lác đác bông sữa, mắt to như hai hột nhãn, cằm có nọng. Những tuần đầu tiên, ba mẹ hay hỏi xem con giống ai, đôi chân mày, cái mũi, cái cằm có phải “của ba”? Nước da của mẹ? Khẽ nhíu mày khi thấy con có hai xoáy nè: “cô Hai” này cứng đầu lắm đây…
Con gái cũng là cô gái “lắm chiêu”, thu hút ba mẹ vào những “trò” tí nị của con. Trò đầu tiên là “nấc cụt”. To, rõ và y chang như con chó con trong phim Tom & Jerry, ban đầu làm cho ba mẹ hết sức “bối rối”, rồi khoái chí nên còn ghi âm nữa. Trò thứ hai là “giờ luyện thanh” của con. Con đã biết trò chuyện với ba mẹ, biết lắng nghe, chờ đến lượt và lặp lại. Những âm “a, ơ, e, ư” làm ba mẹ vui sướng ngất ngây (như con gà tây).
7 tuần qua, con đã “liên hiệp” cả nhà lại để cùng chăm con. Ngoại lo hậu cần cho mẹ và con. Ba bớt thức khuya, dậy sớm cho con tắm nắng và tắm cho con. Có lẽ mẹ là người khỏe nhất, ăn và ngủ theo con. Mọi người đã đặt con lên hàng đầu, là người quan trọng và đáng yêu nhất trong nhà. Con cho ba mẹ biết tình thương của cha mẹ rộng lớn như thế nào, gia đình quan trọng ra sao, là động lực cho ba mẹ làm việc và sống tốt hơn.
Con gái à, ba mẹ sung sướng khi thấy con nhoẻn miệng cười, lo lắng khi con đau. Không có mong ước nào to lớn hơn là con gái luôn khỏe mạnh và ngoan ngoãn. Ba mẹ muốn thấy con lớn lên sống lạc quan, biết làm cho mình (và cho người khác, nếu có thể, càng nhiều càng tốt) sống hạnh phúc.
Ba mẹ yêu con vô cùng!
Hôn con.

No comments:

Post a Comment