Thursday 25 October 2007

Entry for October 26, 2007




Lại một entry cho chiều thứ sáu. Tình cờ bắt được bài thơ của Lam Hạnh viết về Cam Ranh. Người Cam Ranh? Có phải mình đã nghe tên?

Đêm Cam Ranh

- Lam Hạnh- (Cam Ranh Đêm tháng tư 2007)

con đường quốc lộ băng băng tháng năm
chạy dọc ngàn trùng sóng vỗ
tung về phương nam tít tắp
xô về phương Bắc
những đèn xe

Cam Ranh
đêm thị xã
những gốc hoa sữa chồm dậy nói chuyện với con đường
bằng ngôn ngữ nồng hương
những mắt đường vàng lóa không hình dung nổi
màu biển đen thăm thẳm
nhưng nghe rất rõ những chuyện tình dưới gốc ẩn náu
đâm toạc những môi hôn tóe máu
những quán cà phê thênh thang
thả vào ngồn ngộn cơn gió mênh mang
hòa âm mới

Bến Cảng
đêm rất sâu
những chú cá quẫy đuôi ồn ả
những hụ còi đào xới
không yên lặng
những cánh tay khổng lồ hốt cả những vì sao
nhốt vào trong nụ tình em
vừa lóe…

Mình không biết CR mặt mũi ra sao vì lúc nào đi ngang cũng bận ngủ.:-) Nhưng chỗ nào có biển là mê tít, hihi.

Thật tình cờ cuối tuần lại được gặp thêm vài người CR nên mới nghe ké được đoạn sau (còn tiếp hai câu):

Tôm hùm Bình Ba

Nai khô Diên Khánh

Cá tràu Võ Cạnh

Sò huyết Thủy Triều.

1 comment:

  1. Biển vẫn ngàn đời sóng vỗ
    Đời còn mãi tiếng thở than
    Ta nhìn gió mây muôn thuở
    Lang thang như thể lạc đàn...

    ReplyDelete